Làm thế nào để khuyến khích trẻ tự kỷ ăn?

Nếu con hoặc cháu của bạn là một người kén ăn, bạn nên biết rằng bạn không hề đơn độc. Có đến 70 phần trăm cha mẹ có con mắc hội chứng tự kỷ nhắc tới những vấn đề này bao gồm cả những thói quen như là chỉ ăn uống quá ít các loại thức ăn. Thông thường, những xu hướng ăn uống như thế này còn tiếp tục cho đến tuổi thành niên và trưởng thành.

Những nhà nghiên cứu vẫn đang tìm hiểu một cách đấy đủ nguyên nhân gây nên việc kén ăn trong những người bị rối loạn phổ tự kỷ và làm cách nào để can thiệp làm tăng lên các lựa chọn về thức ăn cho họ. Dự án nghiên cứu mới của Autism Speak tập trung vào việc mở rộng các lựa chọn về thức ăn bằng cách tìm hiểu những vấn đề có liên quan đến sự lo lắng, không linh hoạt, và nhạy cảm. Dự án này tập trung vào trẻ lớn và vị thành niên, những người mà thói quen ăn uống trái ngược của họ ít khi được chú ý đến.

Đây là một vài chiến lược mà cha mẹ có thể sử dụng để đa dạng hóa khẩu phần- đối với trẻ ở bất kỳ độ tuổi nào.

Trước tiên, một việc quan trọng là phải lên những quy định đối với những loại tân dược và thức ăn gây dị ứng có thể là nguyên nhân dẫn đến việc không thích một số những mùi vị hoặc nhóm thức ăn. Trẻ có thể tránh ăn một số loại thực phẩm vì chúng khiến dạ dày của trẻ bị khó chịu. Tuy nhiên, trẻ có thể không có khả năng miêu tả hoặc chỉ ra sự liên hệ đó. Hãy hỏi ý kiến bác sỹ của con bạn/bạn để phát hiện ra những loại gây dị ứng hoặc hoàn thành hết một đợt điều trị y tế trước khi thử bất kỳ một chế độ thức ăn mới.

Bên cạnh đó, một cách tự nhiên nhất, hãy để con của bạn tránh xa những loại thức ăn đã từng làm đau bụng trẻ hoặc gây ngộ độc trước kia. Đó là cách làm rất bản năng!

Một khi bạn phát hiện ra rằng những vấn đề y tế không phải là thủ phạm của việc kén ăn, bạn nên nhớ một quy tắc cơ bản trong đầu rằng: Đừng để việc nấu thức ăn trở thành cội nguồn của các mâu thuẫn trong gia đình. Rất bình thường khi việc kén ăn dẫn đến những tranh cãi tại bàn ăn tối và những “trận chiến” giữa cha mẹ và con cái, ông bà hoặc những người chăm sóc trẻ khác. Tranh luận hoặc cố gắng bắt một đứa trẻ ăn thường sẽ làm không khí căng thẳng hơn. Thay vì thế, hãy dành một lúc để suy nghĩ một cách thông minh và cố gắng để tìm ra nguyên nhân có thể đứng đằng sau việc con bạn không thích những thức ăn mới hoặc một số loại thức ăn nhất định.

Ví dụ, rất nhiều trẻ mắc chứng tự kỷ không thích thử đồ ăn mới. Trong tâm lý học, chúng tôi gọi đó là chứng sợ một cái gì đó hoặc sợ một kinh nghiệm nào đó khiến cho con người muốn tránh những điều ấy. Nếu một trẻ có vẻ như sợ hoặc cảnh giác với những thức ăn mới, hãy nghĩ cách để đối đầu sự sợ sệt này.

Một ví dụ khác, thay vì việc yêu cầu đứa trẻ nếm thử ngay một loại thức ăn mới, hãy thử cách tiếp cận từng bước một một cách thận trọng. Đầu tiên, bạn và con bạn chỉ đơn giản nhìn loại thức ăn đó cùng với nhau. Từ đó, bạn có thể gợi ý cả hai cùng ngửi đồ ăn và/hoặc chạm vào thức ăn đó. Có một vài cơ hội tốt cho việc chơi trò chơi và vui vẻ cùng với thức ăn. (Tham khảo một số những lựa chọn ở phần cuối bài!) Khi bạn cảm thấy cháu đã sẵn sàng để thử thức ăn rồi, hãy gợi ý cho bé liếm thử thức ăn hoặc nếm thử nó.

Thỉnh thoảng, sẽ hữu ích khi chúng ta cho phép trẻ trộn thức ăn mới với một loại thức ăn quen thuộc được trẻ yêu thích cho lần ăn thử đầu tiên. Chúng tôi đã nhìn thấy rằng phương pháp tiếp cận từ từ này đã làm giảm đi nỗi lo sợ về thức ăn mới và tăng cường sự thân thuộc với những loại đồ ăn đó.

Một điều quan trọng khác đó là đưa ra nhiều lựa chọn về món ăn càng nhiều càng tốt để đứa trẻ cảm thấy mình đang điều khiển bữa ăn của mình. Ví dụ, giả sử bạn muốn cháu của mình ăn rau vào bữa tối. Thay vì việc chỉ yêu cầu cháu ăn hạt đậu, hãy đưa cho trẻ ba lựa chọn: hạt đậu, cà rốt hoặc món trộn. Tương tự như vậy, bạn có thể đưa ra một loạt các chọn lựa trong bữa ăn, và sau đó mời cháu của bạn chọn ba loại thức ăn vào đĩa. Cách tiếp cận này cũng giúp cho bọn trẻ hiểu rằng cũng có sở thích xoay quanh các món ăn (chúng ta đều có ít nhất một loại thức ăn mà chúng ta không thích để ăn!), nhưng việc ăn nhiều loại thức ăn khác nhau vẫn rất quan trọng.

Cũng tương tự như vậy, nếu bạn làm món mỳ và pho mát yêu thích của cháu mình vào bữa tối, hãy nói với bé rằng tối nay bé nên cho thêm một thứ gia vị kỳ diệu để những thành viên khác trong gia đình thử đoán và khám phá trong bữa ăn. Bé sẽ được chọn: thịt gà tây, bông cải xanh, hoặc cà chua? Khuyến khích sự chọn lựa và quản lý tình huống được xác định từ trước có thể giúp tránh những tranh luận gay gắt, nước mắt, và cả những cơn hờn giận tại bàn ăn. Và đương nhiên, điều ấy cũng khuyến khích việc ăn đa dạng các loại thức ăn và khẩu phần dinh dưỡng tốt.

Cuối cùng, một vài trẻ mắc rối loạn phổ tự kỷ có những khó khăn về cảm giác đối với đồ ăn. Chúng không chỉ là những khó khăn cảm giác về mùi của thức ăn . Ví dụ như, một trẻ có thể không thích cách quả cà chua bi chuyển từ nguyên quả tròn căng sang bẹp nát ở trong miệng, mặc dù bé thích mùi cà chua. Có thể rất khó cho những trẻ này phân biệt được hương vị ngon từ những hình thức khác nhau của đồ ăn. Nếu như đây là một trong những vấn đề của cháu bạn, hãy khám phá những cách để điều chỉnh những lo ngại có liên quan đến cảm giác. Có thể sẽ hữu dụng khi cho trẻ tự tay nghiền nát trái cà chua trước khi ăn nó (vì thế mà nó không bị vỡ ra trong miệng trẻ!) hoặc trộn lẫn thức ăn với nhau để chúng được hòa nhuyễn.

Phải đồng ý rằng các nguồn thức ăn nên tránh không dễ gì nhận ra. Chắc chắn rằng, một cậu bé 5 tuổi đang cảm thấy khó chịu có thể gặp khó khăn trong việc hiểu và miêu tả cái gì đó trong một món ăn nhất định đang làm phiền mình.

Một cạm bẫy mà tôi thấy rất nhiều phụ huynh đang khó vượt qua được, đó là hệ thống phần thưởng. Vâng, kiểu nói giống như “nếu con ăn món rau này , con sẽ có thể được ăn kem.” Mặc dù cách làm này có thể đạt hiệu quả ngay tức thì, nhưng nó không mang lại kết quả mong muốn về lâu dài. Con của bạn có thể sẽ nuốt thật nhanh món rau đó để được ăn kem, nhưng kế hoạch này không giống như việc phát triển sở thích muốn ăn rau. Trong khi ấy, chúng ta lại muốn con của mình thích ăn những loại thực phẩm mới và tạo dựng một thói quen ăn uống linh hoạt và khỏe mạnh.

Vì vậy, việc rất quan trọng là giúp trẻ tìm ra các giải pháp. Điều quan trọng nhất, càng vui, càng tốt. Coi như vỏ ngoài quả dưa hấu là bát/tô to. Làm cái bánh pizza thành khuôn mặt với rau và pepperoni. Vẽ bằng nước sốt mỳ ý. Làm thí nghiệm để thấy các nguyên liệu thay đổi màu sắc như thế nào hoặc chúng sẽ không đổi màu khi được trộn lẫn với nhau. Mỗi một hoạt động ở trên sẽ giúp con bạn trở nên thoái mái hơn với những đồ ăn mới lạ, tạo ra những cơ hội để thử những vị thức ăn khác nhau và giữ cho những lần nói chuyện về đồ ăn trở nên nhẹ nhàng và tích cực. Biến bữa ăn của gia đình bạn trở thành cơ hội cho sự mềm dẻo, linh hoạt, giáo dục, lựa chọn và-trên hết- vui, và các con của bạn sẽ phản ứng lại một cách phù hợp, cho dù ở bất kỳ lứa tuổi nào.

Đây chính là khoảng thời gian mà trẻ được phép chơi với đồ ăn!Chúc cha mẹ thành công trong quá trình đồng hành cùng con mình .

Mời bạn tham gia Group Thắp đèn xanh – Đồng hành cùng trẻ Tự kỷ để thảo luận, chia sẻ và đồng hành cùng các trẻ Tự kỷ!

Nguông tham khảo : autismparentingmagazine.com/

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *